Sunday, August 17, 2014

Thơ thẩn cõi nhân gian

Kiếp nầy trót xuống dương trần
Bôn ba xuôi ngược cho qua kiếp người
Ôm tình lận đận bao phen
Non sông gánh vác chưa tròn đôi vai
Nghiệp thơ còn nặng chất đầy
Hồn trong đêm tối dật dờ ưu tư
Giải sầu mượn rượu và thơ
Cho qua năm tháng tiêu hao tháng ngày
Chiều buông nắng tắt bên thềm
Vẳng nghe tiếng gọi cõi buồn nào xa.