Saturday, November 16, 2013

Đến phút cuối

Với thời gian ai làm dừng được?
Trước hay sau rồi cũng một lần
Trời vô hạn, đời người có hạn
Đến trăm năm rồi cũng vô thường

Cố nhét túi đời trên ảo vọng
Dang hai tay cố níu lợi danh
Đến lúc giật mình cơn mê ngủ
Cũng đành thôi bỏ lại bên đường

Đến phút cuối thấy đời đã mỏi
Bụi trần ai bám chặt thân đầy
Giờ nhìn lại thấy đời mục rữa
Giữa bùn nhơ trong cõi u minh

Xem thời gian như dòng nước chảy
Ta con thuyền lướt sóng lênh đênh
Thảnh thơi  buông thả theo ngày tháng
Mây nước trăng ngàn kiếp sống vui.